DÒNG THỜI GIAN
Pháp Trang
Ngược
dòng thời gian đưa con về lại bên mẹ, bên vòng tay ấm áp những hình ảnh ấy như
cuốn phim quay chậm trong tâm trí con lúc này. Mẹ ơi! mẹ là người suốt đời âu
lo khổ nhọc vì con chín tháng mười ngày, mẹ chờ mong thấp thỏm, mẹ đưa con đến
với cuộc đời này dù mẹ phải trải qua biết bao đớn đau và thử thách, mẹ đã trao
cho con hình hài máu thịt, mẹ trao cho con trái tim biết rung động và biết yêu
thương con người. Tình của mẹ là suối nguồn bất tận, là dòng sữa mát lành nuôi
lớn con từng ngày, vòng tay mẹ ủ ấm con những đêm đông lạnh giá. Đôi vai mẹ
gồng gánh sớm trưa mong con được bằng bạn bằng bè, mẹ thương con vô điều kiện
vì tình mẹ cho con là cho đi mà không cần nhận lại. Mẹ là niềm tin, là niềm hy
vọng, là lẽ sống của con, mẹ luôn là người sánh bước cùng con trong suốt hành
trình cuộc đời. Mẹ vui trong niềm vui của con mẹ đau khổ khi thấy con vấp ngã.
Mỗi ngày trôi qua lòng con thêm thắt lại khi
nghĩ về mẹ. Con còn nhớ như in, ngày con xuất gia mẹ đã khóc rất nhiều, có phải
mẹ thương con từ đây vắng mẹ, xa mái ấm gia đình để bước trên con đường Xuất trần
thượng sĩ theo giáo pháp của Như Lai. Vòng tay mẹ sẽ không còn ủ ấm con mỗi đêm
đông, xuất gia là từ đây con phải tập sống không có mẹ ở bên cạnh chăm sóc
thương yêu, rồi những khi con ốm con đau mẹ nào có thể ôm lấy con trong vòng
tay. Dù biết như vậy nhưng mẹ ơi! đời người là vô thường con người sống ở đời
như bơi trong biển khổ muôn nẻo luân hồi trầm luân, đời người không ai tránh
khỏi những khổ đau của tham, sân, si, những sắc tướng điều là cái mong manh giả
tạm mà thôi, tấm thân này chỉ như hạt sương trên đầu cỏ ban mai. Vì vậy, con đi
tu xin mẹ đừng buồn, con đi tu vì thương xót chúng sinh còn chìm đắm trong miền
khổ đau, vì một chân lý cao đẹp đem chánh pháp hoằng dương khắp nơi. Con đi tu
vì lợi ích của chúng sanh chứ không phải vì lợi ích của riêng bản thân con.
Có người đã nói khi đi tu sẽ bỏ cha mẹ không
kề cạnh nuôi dưỡng không làm tròn đạo làm con như vậy thật là con bất hiếu. Nhưng
mà không phải như vậy đâu, tuy rằng khi đi tu là bỏ cha bỏ mẹ nhưng sau này sẽ
là người giúp cha mẹ qua được bến bờ giải thoát thì sao gọi là bất hiếu được.
Mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày lòng con nhớ mẹ vô cùng, đi tu là từ đây con
không thể ở bên chăm sóc đỡ đần cho mẹ chia sẽ gánh nặng những mối lo toan
thường nhật mẹ đang mang. Đi tu là mỗi lúc mẹ ốm đau con không thể bưng cho mẹ
ly nước, viên thuốc, nấu cho mẹ bát cháo hay đơn giản chỉ là những lời hỏi
thăm. Thương cha thương mẹ con xin nguyện cảm hóa cha mẹ, hướng cha mẹ quy kính
Tam bảo cùng bước trên con đường chánh pháp tránh xa những phiền não, những
danh vọng, hờn ghen lánh xa cuộc sống vô thực trở về bến bờ giác ngộ an vui. Con
cám ơn cuộc đời vì đối với con, mẹ là bông hoa đẹp nhất mà cuộc đời ban tặng,
con yêu quý và hãnh diện biết bao khi mẹ luôn sát cánh cùng con trong suốt
quãng đường của cuộc đời con. Con tin tình yêu và lòng hiếu hạnh sẽ là động lực
thôi thúc con tu tập hoàn thành sứ mệnh của người tu, nguyện lái con thuyền đưa
người qua bến bờ giác ngộ thoát khỏi luân hồi sanh tử tử sanh.
Tạp chí Hoa Đàm số 24